Freitag, 24. Juni 2016

Chín tháng - một hành trình dài và xa lạ...

Xin chào mọi người, đấy là bài viết đầu tiên của tớ. Mà thật ra tớ cũng không biết mình đang chào ai nữa, vì đã có ai xem blog của tớ đâu, hêh Nhưng biết đâu đấy, đây là trang nhật kí mới của mình. Vốn dĩ tớ  viết rất nhiều cuốn nhật kí , viết tay cũng có, trên mạng cũng có.. Nhưng thú thực là đã lâu lắm rồi  không viết một cái gì nên hồn. Chỉ sợ những tháng ngày này trôi tuột qua nhanh quá nên ghi vội lại những tháng ngày mà bản thân đã và đang sống trên một đất nước mới và xa lạ - Đức.

Ảnh chụp lúc mình đi lang thang gần cánh đông nho bạt ngàn, thấy hoa đẹp quá nên cài vội lên tóc chụp ngay lại .
Hiện tại tớ đang là Aupair tại Đức, đây là một chương trình rất hay mà có dịp tớ sẽ viết cụ thể hơn, những thủ tục  cần chuẩn bị cho đến ngày được đặt chân lên nước Đức  ! Nhưng thôi giờ thì cứ tạm quay về những câu chuyện không tên mà tớ gặp tại mảnh đất mới mẻ này nhé

Còn nhớ chuyến bay  kéo dài tổng 12 giờ nhưng tớ phải mất hơn một ngày mới tới sân bay Frankfurt vì còn phải transit 2 lần, tại Hồ Chí Minh và Dubai. Lần đầu tiên được đi máy bay, và cảm giác ban đầu là không tệ, để rồi sau mấy tiếng đồng hồ, tớ bị say lên say xuống, tai bị ù, đau nhức, và buồn nôn đến nỗi không ăn được thứ gì . Xuống đến sân bay, vừa hoàn hồn, thì bị choáng bởi một sân bay quá rộng, và những biến chỉ dẫn bằng tiếng Đức mà tớ hoàn toàn không hiểu ( Thật ra  tự tin vói vốn tiếng Anh của mình nên tớ nghĩ rằng sẽ sống sót những ngày đầu tại Đức dựa vào nó ). Muốn gọi điên thoại cho Gast nhưng không biết chỗ tìm mua , sau nhớ ra sân bay có wifi miễn phí cho hành khách nên đã liên lạc được. Nhưng dư chấn từ say máy bay làm tớ  mệt mỏi hoàn toàn, dù được Gastfamilie chiêu đãi món khoái khẩu pizza, nhưng mà chẳng không có tâm trí nào mà ăn . Ngày đầu tiên trôi qua  mệt moi. Vì vậy tớ khuyên nếu ai sang Đức, nên mua vé bay thẳng từ 10 - 12 tiếng , sẽ tránh được vụ say máy bay ngớ ngẩn này của tớ ^^

Mọi chuyện cũng khá êm ả với tớ . Nước Đức thì đúng như trong tưởng tượng, đường phố sạch. Chỗ tớ ở phía Nam và là thành phố nhỏ, nên rừng khá nhiều, và mọi người rất thân thiện. Nhà tớ ở là ngôi nhà cuối cùng của thành phố, sau đó là 10 km đường rừng nên thi thoảng vẫn cùng bọn trẻ đi bộ vào rừng, hoặc tớ tự đạp xe đường rừng khám phá. Không khí trong lành nên tớ khoái lắm. Trước học ở Hà Nội ngột ngạt đủ rồi , giờ được cảm nhận frische Luft ngày ngày, nên kết quả là tớ béo lên 5 kg đấy các cậu ạ =)))

Người Đức thì nổi tiếng lạnh lùng khó gần, thế nhưng chẳng hiểu sao tớ lại cảm thấy ngược lại, và toàn gặp được người tốt thân thiện thôi . Nhờ hồi Giáng sinh năm ngoái, tớ đi chơi đến nhà bạn, mà chủ quan nên không mang theo thẻ ngân hàng, mà chỉ mang hơn 20 euro tiền mặt, vì nghĩ cũng không tiêu gì nhiều. Đên lúc mua vé tàu về nhà, mới ngớ người ra máy bán vé tự động không nhận tờ 20 euro. Tớ mặt dày đi hỏi mọi người xung quanh đổi tiền, thì mọi người đều không có. Đang buồn bã , vì tàu sắp đến, nên vội, thì có 1 cô trung niên thấy tớ người nước ngoài nên giúp hỏi mọi người , rồi cố tìm trong ví xem đủ tiền đổi cho tớ không. Cơ mà cô cũng chẳng có đủ. Thế rồi cô mua luôn vé hộ tớ hôm đó, rồi nháy mắt bảo là coi như quà giáng sinh cô tặng . Cảm giác nhận được quà giáng sinh đáng yêu như vậy từ một người xa lạ tại một đất nước xa lạ khiến tớ hạnh phúc vô cùng luôn.

Đi nhiều rồi gặp nhiều, thì tớ nhận ra là người Đức rất tứ tế, thế nên các cậu đừng sợ rằng họ lạnh lùng nhé. Có thể họ không  bắt chuyện trước với mình, nhưng mà hầu như ai cũng thân thiện và tử tế hết sức ^^


1 Kommentar: